Lưu Ngu toàn thân mặc nhung phục, có chúng tướng xúm xít xung quanh hộ vệ chậm rãi đi lên lâu thành phía bắc. Từ trên lâu thành dõi mắt nhìn lại chỉ thấy trên thảo nguyên tuyết trắng tinh kỳ rợp trời, đao thương như rừng, mấy vạn thiết giáp tập hợp thành quân trận dày đặc, mênh mông như rừng. Từ dưới lâu thành đến chỗ xa xa hết tầm mắt che kín cả vòm trời.
Phía sau Lưu Ngu, các chư tướng Trương Cáp, Văn Sú, Nhan Lương, Tiên Vu Phụ, Tiên Vu Ngân, Vĩ Đôn, Khiên Chiêu, Tề Chu, Tham Chí Vương, Hô Xích đều trang phục chỉnh tề, lạnh lùng đứng nghiêm.
Hít một hơi thật sâu luồng không khí lạnh cóng, Lưu Ngu hét to hết cỡ: " Mã Dược, thân là Phục Ba Trung Lang tướng, Hộ Ô Hoàn Giáo Úy Đại Hán, không nghĩ cách báo đáp triều đình, lâu nay không hề có lòng thần phục, âm mưu gây nên tranh giành giữa Đại Hán và Tiên Ti, bụng dạ tham lam, đúng là bất trung!"
" Mã Dược sau khi được phong làm tướng, đã làm việc xấu xa hung bạo, không tuân phép tắc, vi phạm tổ huấn, là kẻ bất hiếu!"
" Mã Dược tàn nhẫn khát máu, độc đoán tự phụ, chẳng biết lễ nghi, không hiểu vương hóa, chuyên làm việc gian dâm cướp đoạt. Từ lúc tới U Châu đã phạm vô số huyết án, hai tay dính đầy máu tanh, là kẻ bất nhân!"
" Mã Dược là thần tử Đại Hán nhưng lại phạm thượng, không giữ gìn sự tôn nghiêm của triều đình, xúc phạm thánh uy của thiên tử, là kẻ bất nghĩa!"
" Kẻ bất trung, bất hiếu, bất nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625376/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.