"Ha ha ha, đại nhân, toàn bộ mẹ nó là thịt nấu với rau dại, thịt cách thủy cũng nát vụn hết rồi, thật là thơm ngon!" Ngốc Nhĩ Lang dùng mã đao từ trong nồi đâm ra một khối thịt lớn, cười to nói: "Mẹ ôi, đi theo lão già Hoàng Phủ Tung kia, các huynh đệ cũng đã mấy tháng không biết mùi thịt rồi, hôm nay rốt cục có thể có một bữa cơm no đủ rồi, hắc hắc."
"Chờ một chút!" Khâu Lực Cư chau mày lại, trầm thanh nói: "Đừng vội ăn, không chừng đây là mưu kế của tặc khấu."
Ngốc Nhĩ Lang không đồng tình nói: "Không thể nào, đại nhân, khẳng định là tặc khấu đang chuẩn bị ăn bữa tiệc lớn đây, nghe thấy Ô Hoàn thiết kỵ chúng ta kéo đến, ngay cả thịt cũng bỏ không ăn ba chân bốn cẳng vội vàng trốn vào doanh trại rồi, ha ha."
Khâu Lực Cư cau mày nói: "Hay là cẩn thận một chút tốt hơn, người Hán rất giảo hoạt, ngươi đem tên người Hán dẫn đường lại đây."
Ngốc Nhĩ Lang "À" một tiếng, lĩnh mệnh đi, chỉ chốc lát đã dẫn một gã nam tử hình dung hèn mọn, bỉ ổi đi tới, nam tử nọ cúi đầu cụp mắt hướng về phía Khâu Lực Cư hỏi: "Đại nhân có gì phân phó?"
Khâu Lực Cư dùng mã đao đâm lên một khối thịt béo lớn, đưa tới bên mép của nam tử, nhe nanh cười nói: "Ăn khối thịt này đi!"
Nam tử không dám cự tuyệt, đành phải vươn hai tay cầm khối thịt đang nóng lên, cố gắng cầm cả miếng nóng hổi đưa vào trong miệng, nhai ngon lành, ăn xong rồi vị vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625313/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.