Quân Dư Thần phút chốc ngây người vì câu hỏi của thư ký Đổng.
Thích Bối Di sao?
Không thể nào….
“Tổng giám đốc, đây chỉ là suy nghĩ của tôi thôi ạ. Nếu không phải thì thôi ạ.”
Thư ký Đổng lí nhí lên tiếng.
Quân Dư Thần tặng cho anh ta một ánh mắt như hình viên đạn, sau đó đuổi anh ta ra ngoài.
Thư ký Đổng như được đặc xá, ba chân bốn cẳng chạy ra.
Những cảm xúc mà anh chưa từng có giờ đây xuất hiện khi ở bên cạnh Bối Di. Chẳng lẽ đúng là anh thích cô như lời của thư ký Đổng nói?
Quân Dư Thần suy nghĩ một lúc lâu mà không tìm ra đáp án. Cho tới khi Bối Di mang tài liệu vào cho anh, anh mới bừng tỉnh khỏi suy nghĩ của mình.
“Quân tổng, tôi đã sửa lại tài liệu rồi ạ, anh xem có chỗ nào sai không?”
“Ừm.” Quân Dư Thần chỉ khẽ “ừm” một tiếng, còn không hề nhìn cô lấy một cái.
Bối Di thầm nghĩ anh vẫn còn để tâm tới chuyện lúc nãy hay sao?
Cô mấp máy môi, đột nhiên nói ra:
“Quân tổng, chuyện lúc nãy không phải như anh nghĩ đâu.”
“Chuyện gì?” Anh hỏi.
Bối Di hơi lúng túng:
“Chuyện…cuộc điện thoại ban nãy, ý của tôi không phải là như thế.”
Cô không hiểu tại sao muốn giải thích nó với anh nữa, nhiều lúc đơn giản chỉ là muốn mà thôi…Quân Dư Thần nhìn cô không chớp mắt, càng làm tăng thêm sự hồi hộp trong cô.
“Ý của em là, tôi đã hiều lầm nó rồi sao?”
Khi hỏi câu đó, trong lòng anh có chút mong chờ.
Bối Di càng bối rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sung-vo-yeu-la-nu-phu/863760/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.