“Thiếu gia, tôi đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi ạ. Mời thiếu gia xuống ăn sáng.”
Tiếng của Ngô quản gia vang lên, Bối Di bỗng thở phào một tiếng.
“Được rồi.”
Quân Dư Thần nói vọng ra, sau đó vươn tay kéo mạnh eo cô vào lòng.
“Em thở phào cái gì? Sợ bị Ngô quản gia nhìn thấy hay sao?”
Bối Di lập tức liếc mắt nhìn về hướng khác, miệng nhỏ theo thói quen nói dối:
“Không có.”
Ánh mắt nóng rực của anh nhìn cô từ đầu đến chân, sau đó khoé môi khẽ cong lên cười:
“Em có lo cũng chẳng có ích gì, ở đây ai cũng biết mối quan hệ giữa hai chúng ta là như thế nào rồi.”
“Mối quan hệ gì?” Bối Di nhìn anh bằng ánh mắt cảnh giác.
Quân Dư Thần ghé sát vào tai cô, hơi thở ái muội nói:
“Còn là quan hệ gì nữa? Cô nam quả nữ ở chung một phòng, lại còn ngủ chung với nhau, không phát sinh quan hệ gì thì trẻ con cũng không tin.”
Bối Di đỏ mặt, lùi lại, lắp ba lắp bắp:
“Hôm qua tôi nhớ là mình ngủ với Tiểu Duệ cơ mà?”
“Là tôi bế em vào đây đấy.” Anh thích thú nhìn nét ngượng ngùng trên khuôn mặt cô.
Nếu không phải vì nợ tiền của anh thì cô đã mắng vào mặt anh rồi, người đàn ông này hết bắt cô làm thư ký bây giờ đến việc cô ngủ ở đâu cũng không thoát được khỏi tay anh.
Không được! Không thể để tình trạng này tiếp tục xảy ra như thế này được!
“Quân tổng, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
“Em nói đi.”
“Về chuyện ở chung phòng, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sung-vo-yeu-la-nu-phu/863758/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.