Bối Di ngẫm nghĩ, nhớ tới những lời mà Ái Ái miêu tả về anh, cô quyết định thôi không hỏi nữa.
Quân Dư Thần ngổi bên cạnh cô, cánh tay vắt ngang sau lưng ghế cô, cảm giác như cô đang bị anh vây kín trong phạm vi của mình vậy. Bối Di có chút không thoải mái, cô đứng dậy hỏi anh:
“Quân tổng, phòng của tôi ở đâu?”
“Phòng nào?” Anh thảnh thơi mở mắt nhìn cô.
“Phòng của tôi.” Khoé môi cô khẽ giật mấy cái.
Quân Dư Thần lạnh nhạt nói mấy từ:
“Phòng của tôi chính là phòng cô, chúng ta sẽ ở chung với nhau.”
“Không được, tôi không muốn.” Bối Di lập tức từ chối.
Nếu ở chung với nhau thì khác gì một cặp tình nhân đang yêu chứ? Trong khi mối quan hệ giữa hai người đâu phải là như vậy…
Quân Dư Thần nhếch môi, lạnh bùng bác bỏ:
“Cô cảm thấy có thể không?”
Bối Di hận không thể tát vào khuôn mặt yêu nghiệt kia của anh, anh thấy cô bực lắm mà không làm được gì trong lòng còn cảm thấy vui vẻ hơn. Anh không nghĩ có một ngày mình biết trêu chọc người khác.
Cô sẽ nghĩ cách để không phải ở chung phòng với anh, miệng nhỏ chuyển chủ đề:
“Anh không đi tắm à?”
Quân Dư Thần nhún vai, đáp:
“Tôi là chủ, tôi muốn đi tắm lúc nào cũng được.”
Bối Di bĩu môi một cái, đúng là tưởng mình là cái rốn của vũ trụ nên cái gì cũng bắt người khác phải tuân theo. Quân Dư Thần bỗng chốc đứng dậy một cái doạ cho cô hoảng sợ mất một phen.
Cô cứ tưởng anh sẽ mắng mình nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sung-vo-yeu-la-nu-phu/863747/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.