An Tần chưa từng nghe Kỷ Lam nhắc tới người đàn ông đó.
Nhưng chưa từng nhắc đến, không có nghĩa là ông không biết.
Năm đó, ông từng hỏi An Dã cha ruột của đứa trẻ là ai, An Dã chỉ cho ông ba chữ.
Kỷ Minh Tông.
Không khó để tra ra.
Ông trùm trẻ tuổi tài cao của Phong Minh Capital ở Kinh Cảng, một nhà đầu tư nổi danh, trên mạng có vô số chuyện và lời đồn thổi xoay quanh anh ta.
Ngay cả đoạn tình cảm “không nên có” giữa anh ta và Kỷ Lam cũng bị thêu dệt thành đủ loại phiên bản, lan truyền khắp nơi.
An Tần phải đọc rất lâu mới xem xong tất cả.
Giờ đây, sau năm năm, người đó đã xuất hiện.
Vừa nằm ngoài dự đoán, lại cũng không hẳn bất ngờ.
“Chỉ biết trốn tránh thì không thể giải quyết vấn đề.”
“Con sẽ tự xử lý ổn thỏa,” Kỷ Lam đáp khẽ, giọng trầm.
Gần mười giờ, An Tần bảo bọn họ về trước.
Đứa nhỏ ôm chặt lấy chân ông không chịu buông, miệng liên tục nói muốn ở lại chăm bà ngoại.
Ánh mắt Kỷ Lam bình thản nhìn ông.
Không cho ông thêm cơ hội nói gì, cô bước tới xách cổ áo thằng bé, lôi nó đi.
Vừa ra khỏi cửa, ở hành lang thang máy bên góc, thấy Kỷ Minh Tông đang đứng tựa vào tường, cầm điện thoại nói chuyện với ai đó, sắc mặt nghiêm túc, lông mày nhíu chặt.
“Ba!”
Kỷ Lam vốn định đi thang máy bên kia.
Nhưng thằng nhỏ lại lanh chanh gọi một tiếng.
Kỷ Minh Tông quay đầu lại, liền thấy Kỷ Lam đang xách áo khoác thằng nhỏ chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063583/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.