“Thưa ngài, tôi đã hỏi rồi, bác sĩ rất kín miệng, không chịu tiết lộ gì nhiều, chỉ nói đứa bé họ An, sinh ngày 7 tháng 7 năm 2011, là một ca sinh non.”
“Còn camera giám sát bệnh viện thì sao?”
“Không lấy được,” Nghiêm Hội có chút không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt người đàn ông đối diện.
So với trước kia, Kỷ Minh Tông giờ đây có phần lạnh lẽo và dữ dội hơn nhiều.
Tâm tính từng rộng lượng, nay đã không còn như năm năm trước. Khi một người bị nghi ngờ chiếm lấy cả cuộc đời mình, dù những ngày sau có yên ổn đến đâu, tâm trí cũng khó mà thảnh thơi nổi.
Anh đã để mắt đến An Dã suốt năm năm.
Tròn năm năm.
Tình bạn quen biết từ thuở thanh xuân kéo dài đến hiện tại, gần hai mươi năm, cả hai đều đã chứng kiến sự sắc sảo và thủ đoạn của nhau từ những ngày đầu khởi nghiệp, hiểu rõ đối phương là kiểu người thế nào.
Hiểu nhau chẳng khác gì soi gương.
Dù khoác lên người những bộ quần áo đắt tiền, cũng chẳng khác gì đang trần truồng.
An Dã là kiểu người quá giả tạo.
“Đến Mãn Các Đài.”
Chiếc Maybach đen lao nhanh về phía Mãn Các Đài.
Đó là trang viên tư nhân của nhà họ Thẩm, nằm ở một quốc đảo nhỏ phía Nam, nơi tấc đất tấc vàng, chiếm giữ một vị trí đặc biệt quan trọng.
Khí hậu nóng ẩm quanh năm khiến trang viên này luôn ngập tràn sắc xanh.
An Dã vốn không hề thích Nam Dương.
Không thích đến mức mỗi năm đều phải ra ngoài tránh đông tránh thu.
Bất kể ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063576/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.