“Cô là ai?”
Kỷ Lam bị người ta bất ngờ kéo khỏi đám đông, theo phản xạ lập tức thủ thế phòng vệ. Nhưng khi quay đầu lại, thì thấy đó là một cô gái lai cực kỳ xinh đẹp, mái tóc xoăn bồng như tảo biển buông thả sau lưng, phong cách ăn mặc kiểu elite ABC—vừa thanh lịch lại toát ra sự lười biếng có kiểm soát.
“Ê… trời ơi! Không phải Lam muội muội sao? Hiểu lầm, hiểu lầm lớn rồi!”
Trần Tùng Dương mấy ngày nay vâng lệnh hộ tống “người nào đó” đi dạo khắp Kinh Cảng, nói là để tìm hiểu văn hóa địa phương, thật ra là… làm bạn chơi, kiêm giám sát, tránh để cô ta nổi cơn điên rồi gây ra chuyện gì lớn.
“Trần thiếu gia.”
Kỷ Lam gật đầu xã giao, mắt hơi nghi ngờ nhìn sang người phụ nữ bên cạnh.
Hiển nhiên, ánh mắt của cô gái kia khi nhìn Kỷ Lam cũng đầy tò mò.
“Đây là…?”
“À… cái này…”
Trần Tùng Dương như CPU sắp cháy, thầm than giới thiệu sao cho không chết đây? Không lẽ nói thẳng: đây là người suýt tí nữa cướp mất người yêu cô?
“… Đối tác!”
Tùng thiếu cuối cùng bật ra ba chữ “đối tác” đầy máy móc.
Đối tác?
Nếu chỉ là đối tác, sao phải lôi kéo cô?
Chuyện không đơn giản vậy đâu.
“Lôi tôi đi là sao?”
An Dã cuối cùng cũng phản ứng lại:
“Tưởng cô là bạn gái cũ của tôi, nhận nhầm rồi, xin lỗi nha~”
Kỷ Lam: Bạn gái cũ???
protected text
Xui xẻo vãi chưởng!!!!!
Trần Tùng Dương cười gượng, ho khan một tiếng.
Thôi rồi… An Dã cái miệng này không có gì là không dám nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063566/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.