“Chủ tịch Kỷ, Tống tổng đến rồi, đang ở bãi đậu xe.”
Trong phòng họp rộng lớn, Kỷ Minh Tông ngồi ở vị trí chủ tọa, cúi đầu lặng lẽ nghe các lãnh đạo cấp cao cùng bộ phận dự án và quy hoạch đang báo cáo về dự án Thành phố điện ảnh An Thành.
Cuộc họp bắt đầu từ tám giờ rưỡi sáng, đến gần mười giờ rưỡi vẫn chưa xong một nửa.
Trong thời gian đó, Kỷ Lam đã gọi đến hai lần nhưng đều bị từ chối cuộc gọi.
protected text
Ánh mắt Kỷ Minh Tông thoáng trầm xuống, khi ngẩng đầu lên trong ánh nhìn đã mang theo sự dò hỏi.
Trương Ứng hiểu ý, mở điện thoại, đưa lịch sử cuộc gọi cho anh xem.
Lúc này anh mới tin.
Cuộc họp mới được nửa chừng, người đàn ông gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: “Nghỉ giải lao hai mươi phút.”
Tốc độ rời khỏi phòng họp của sếp quá nhanh, khiến những người đang báo cáo chưa kịp phản ứng, chỉ còn biết đưa mắt nhìn về phía Trương Ứng: “Trợ lý Trương, là có chuyện gì sao?”
“Chủ tịch Kỷ có việc riêng, nghỉ ngơi hai mươi phút, mọi người cũng tranh thủ thư giãn một chút.”
“Chẳng lẽ phương án của chúng tôi không ổn?”
“Đừng nghĩ nhiều,” Trương Ứng an ủi, anh ta cũng khổ lắm chứ, vừa phải lo cho sếp, vừa phải dỗ dành đồng nghiệp, làm trợ lý riêng đúng là nửa chân bước vào nghề chuyên gia tâm lý.
Dưới tầng, Kỷ Lam đỗ xe vào chỗ riêng của Kỷ Minh Tông, tắt máy rồi trèo ra ghế sau.
Khi cánh cửa bên cạnh được mở ra, cùng với người bước vào là một giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063524/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.