Bữa tiệc gia đình lần này, ngầm sóng ngầm mãnh liệt.
Kỷ Lam vừa đến không lâu, Kỷ Nhụy Nhụy cũng có mặt. Cô ta đưa ra một chiếc hộp lụa xanh đậm, nói là món quà tặng được chọn kỹ nhân dịp Tết Đoan Ngọ để tặng lão phu nhân.
Cuối cùng còn lấy thêm một chiếc cà vạt thêu thủ công, nói là tặng cho Kỷ Tam gia.
Lão phu nhân sống cả đời trong cảnh xa hoa, những món hàng cao cấp nào mà chưa từng thấy qua? Một chiếc vòng tay thì chẳng làm bà động lòng, nhưng khi chiếc cà vạt thêu tay được lấy ra, sắc mặt bà rõ ràng đã thay đổi.
Tặng đúng món quà hợp ý rồi.
Chuyện này chắc hẳn là mưu kế của Đặng Nghi. Từ sau khi Kỷ Nhụy Nhụy được tìm về, lão phu nhân luôn tỏ ra không mặn không nhạt. Mà dạo gần đây lại còn kéo Kỷ Lam vào các bữa tiệc gia đình, nếu cô ta không nghĩ cách xoay chuyển tình thế, e là con gái ruột cũng bị con nuôi lấn át.
“Không phải đồ gì đắt tiền, cháu nghĩ mấy món xa xỉ ngoài kia chắc chú ba nhìn cũng chán rồi, nên đặc biệt nhờ người thêu một chiếc.”
Kỷ Lam liếc qua chiếc cà vạt, nền xanh đậm, chỉ thêu vàng tinh tế phác họa hình ảnh một tòa kiến trúc.
Ngay lúc Kỷ Lam cảm thấy tòa kiến trúc này quen mắt…
Kỷ Nhụy Nhụy chỉ vào họa tiết trên đó nói: “Chỗ này là tòa nhà chính trong trang viên nhà họ Kỷ.”
Ánh mắt lão phu nhân sáng lên. Bà xưa nay luôn cảm thấy đứa con trai thứ ba không thân thiết với mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5010123/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.