Lúc ăn cơm, Tần Thịnh rõ ràng cảm nhận được thái độ của Tang Nguyệt với anh đã có sự chuyển biến, trước kia lúc ăn cơm cô sẽ chủ động tìm đề tài để trao đổi với anh vài câu, hôm nay cô vẫn luôn cắm đầu ăn cơm,anh ngẫu nhiên nói chuyện với cô vài câu,cô cũng chỉ trả lời cho có lệ hai câu, thậm chí đến cả đầu cũng không nâng lên.
Cơm nước xong, Tang Nguyệt không ở lại dưới lầu nữa, trực tiếp lên lầu, Tần Thịnh nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau cô, đi qua cửa thư phòng cô, cô dừng lại, xoay người nói với anh: “Anh hôm qua cả một đêm không ngủ, ban ngày ngủ cũng không được nhiều lắm, bây giờ đi tắm rửa sạch sẽ trước, lên giường nghỉ ngơi sớm một chút đi.
”Nói xong, cô đi vào thư phòng.
Tần Thịnh đứng ở bên cạnh cửa, nhìn cô ngồi vào bàn làm việc, mở máy tính ra, cũng không nhìn lấy anh một cái.
Tần Thịnh trầm ngâm một lát, nhấc chân đi đến gần bàn làm việc, ánh mắt thâm thúy nhìn cô, mở miệng nói: “Tang Nguyệt, chuyện hôm nay anh làm thực thiếu thỏa đáng, anh cần phải nói lời xin lỗi tới em.
”“Không sao đâu, em không giận.
” Tang Nguyệt ngẩng đầu, khóe mắt hơi cong lên, chứng minh mình thật sự không có giận, “Em còn có chút việc phải xử lý, làm xong việc em liền về phòng, anh về phòng trước, nghỉ ngơi sớm một chút.
”Tuy cô trông có vẻ rất bình thường, nhưng Tần Thịnh rõ ràng có thể cảm giác được cô đang trốn tránh mình.
Tần Thịnh không đoán được trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sau-me-luyen/4294676/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.