Tang Nguyệt xoay người, ngồi vào trên sô pha bên cạnh, cầm di động nhìn thời gian, “Giờ chị cho em năm phút suy xét,em là muốn sau khi được thả ra ngoài tiếp tục lẩn trốn khắp nơi làm lao động bất hợp pháp, dựa vào việc rửa bát sau nhà hàng kiếm tiền thỏa mãn niềm kiêu ngạo tự nuôi bản thân mình của em hay là đi theo chị,nhận sự giúp đỡ từ chị, nỗ lực đi học, rèn luyện kĩ năng, tương lai có một ngày, có thể có năng lực trợ giúp những người có cùng hoàn cảnh giống em.
”Ninh Sách cụp mắt, không lên tiếng.
Trong phòng im ắng, Lâm Tĩnh đứng ở một bên đang định há mồm khuyên nhủ Ninh Sách bảo cậu đi cùng Tang Nguyệt, hai con đường, hai số mệnh khác nhau, nên chọn cái nào, là rõ ràng, Tang Nguyệt nâng tay về phía cô, ý bảo cô không cần khuyên,để Ninh Sách tự mình suy xét.
Năm phút sau, Tang Nguyệt đứng dậy,nói với Ninh Sách: “Không bao giờ gặp lại.
”Cô xoay người đi ra phía ngoài, mới vừa đi đến bên cạnh cửa, phía sau truyền đến một thanh âm run rẩy, “Chờ! ! Từ từ.
”Bước chân Tang Nguyệt dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Ninh Sách.
Ninh Sách từ trên sô pha đứng lên, nháy mắt cao hơn Tang Nguyệt một đầu,khuôn mặt tái nhợt do thiếu hụt dinh dưỡng hồng hồng vì xấu hổ, nhìn người chị gái trước mắt quần áo ngăn nắp, tự biết xấu hổ nắm chặt lấy áo sơmi trắng đã trở nên nhem nhuốc của mình, mu bàn tay trắng nõn hiện lên gân xanh rõ ràng.
“Chị giúp em trả tiền học về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sau-me-luyen/4294667/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.