Khi cô tỉnh lại, người đã nằm ở trên giường bệnh viện, là bị y tá tiêm tỉnh.
Y tá đang tiêm truyền nước cho cô, Tần Thịnh đứng ở một bên, thấy Tang Nguyệt nhíu mày, mày nhăn còn sâu hơn cô, “Nhẹ lại một chút.
”Y tá biết thân phận của anh, khẩn trương nói: “Đã xong rồi.
”Y tá thật cẩn thận dán băng dính truyền dịch lên cho Tang Nguyệt, bác sĩ đứng ở bên cạnh kiểm tra rồi hạ tốc độ truyền dịch rồi dẫn theo y tá đi ra ngoài.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại có hai người là Tang Nguyệt và Tần Thịnh, Tần Thịnh vẫn luôn đứng ở mép giường, Tang Nguyệt đầu óc hôn hôn trầm trầm,thấy anh trông có vẻ căng thẳng, như là rất khẩn trương, trong lòng thấy ấm áp, “Em không sao đâu, chỉ là phát sốt thôi,anh đừng đứng, ngồi xuống đi.
”Tần Thịnh không lên tiếng, xoay người rót một ly nước ấm qua cho cô, cúi người đút cô uống gần hết nửa cốc nước.
“Có uống nước không?” Tần Thịnh hỏi.
Tang Nguyệt lắc đầu, “Không uống nữa.
”Tần Thịnh đem cốc nước để lên ngăn tủ, ngồi ở mép giường, nói với cô: “Ngủ đi,anh ở đây trông.
”Tang Nguyệt vẫn còn đau đầu, không cố chống cự nữa, nhắm mắt lại, không bao lâu đã ngủ say.
Khi tỉnh lại một lần nữa đã là rạng sáng hơn 1 giờ, đã truyền dịch xong nên y tá đến rút kim.
Bác sĩ qua đo nhiệt độ cơ thể cho cô, đã tạm thời hạ sốt, người cô ra đầy mồ hôi, trên người dính dính nhớp nhớp, bảo Tần Thịnh đưa mình về nhà.
Cô vừa ngồi dậy, lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sau-me-luyen/4294664/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.