Không phải tặng cho anh mà là cho Tống sư huynh.
Tần Thịnh nháy mắt đoán được Tống sư huynh nói đến trong thiệp chúc mừng là ai.
Tống Hướng Duệ!Lại là cái tên Tống Hướng Duệ này!Tần Thịnh hít vào thật sâu, ánh mắt nhìn chằm chằm kia tấm thiệp kia, thật lâu cũng không có cử động gì.
Tang Nguyệt rửa mặt xong, từ trong phòng tắm đi ra, thấy Tần Thịnh ngồi ở trên sô pha, hai má vừa mới bớt đỏ lại bắt đầu phiếm hồng.
Tuy rằng buổi tối hôm trước cô cũng đã dần thích ứng, hơn nữa còn cảm nhận được sự sung sướng nhưng đối với loại sự tình này cô vẫn có chút khẩn trương.
Cái cảm giác cả người hoàn toàn bị người khác khống chế không làm gì được này làm cô hãi hùng khiếp vía.
Cắn cắn môi, không dám nhìn anh lâu, cô cúi đầu đi đến mép giường, xốc chăn lên giường.
Cả người cứng đờ nằm thẳng ở trên giường, đợi một lúc vẫn không nghe thấy anh có động tĩnh gì, có chút buồn bực duỗi tay đè chăn xuống, giương mắt nhìn về phía anh.
Đúng lúc đụng phải đôi mắt sâu thẳm của anh.
Anh ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, bặm môi, đôi mắt nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt không hề cao hứng.
Tang Nguyệt buồn bực.
Trước khi đi tắm, rõ ràng là anh giục cô đi tắm rửa.
Sao giờ lại ngồi bất động?Hơn nữa ipad bị đặt ở một bên,anh cũng không có làm việc.
Anh không nói lời nào,cô cũng không biết phải mở miệng như thế nào.
Cũng không thể hỏi anh vì sao còn chưa lên giường.
Nghe như là đang chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sau-me-luyen/4294661/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.