Tần Thịnh rất nhanh đã bắt máy, bên kia không có tiếng gì, Tang Nguyệt hỏi: “Alo, là Tần tiên sinh sao?”Cô sợ anh đang bận nên là trợ lý nghe điện thoại.
Tiếng Tần Thịnh từ đầu kia truyền vào lỗ tai cô, có chút mờ mịt, “Là anh, Tang tiểu thư.
”Tang Nguyệt hạ giọng, “Em vừa nhận được một khoản tiền anh chuyển đến.
”Tần Thịnh: “Ân.
”“Sao đột nhiên anh lại chuyển khoản cho em?”“Tiền lương.
” Tần Thịnh lời ít mà ý nhiều.
Tiền lương?Nhiều như vậy?, một tháng hay là một năm?Tang Nguyệt nghĩ trong lòng như vậy, không nhịn được liền hỏi ra.
Tần Thịnh: “Một tháng.
”Tang Nguyệt hít một hơi thật sâu, một tháng, tiền lương một tháng mà nhiều như vậy,anh thất sự là rất có tiền!Âm thầm hâm mộ, Tang Nguyệt mới phản ứng lại, anh chuyển tiền lương qua cho cô, là muốn cô giữ lương của anh sao?“Tần tiên sinh, tiền lương của anh không cần chuyển cho em, em! ! ”Tần Thịnh ngắt lời cô, “Tang tiểu thư, chúng ta có quan hệ gì?”“Chúng ta là vợ chồng nhưng anh không cần thiết! ! ”“Anh là gì của em?” Tần Thịnh lại ngắt lời cô lâng nữa, ngữ điệu đều đều, nhưng Tang Nguyệt có thể nghe ra anh đang không cao hứng.
“Anh là! ! Anh là! ! ” Trước đám đông, Tang Nguyệt có hơi ngại nói ra hai chữ kia.
“Nói đi, anh là gì của em?” Giọng Tần Thịnh trầm thấp, mang theo vài phần chất vấn.
Tang Nguyệt đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, giọng nhỏ đi, “Ông xã.
”Tần Thịnh cười lạnh một tiếng, âm dương quái khí, “Em còn nhớ tới anh là ông xã em sao.
”Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sau-me-luyen/4294655/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.