Hẹn gặp Nguyễn Anh ở một nhà hàng đồ Tây trong trung tâm thành phố, trang trí trong nhà hàng là do Tang Nguyệt phụ trách thiết kế, hôm khai trương lại đúng hôm Tang Nguyệt không ở Nam Thành, hôm nay tới để ủng hộ.
Tang Nguyệt đến sớm hơn Nguyễn Anh, ngồi vào chỗ nhắn tin cho cô ấy.
Tang Nguyệt: 【 Tao tới rồi,ngồi ở bên tay trái lối vào.
】Nguyễn Anh: 【Ok, chờ tao một lát, tao bị tắc đường.
】Đang là giờ cao điểm tan tầm,đường phố tắc nghẽn, Tang Nguyệt đã uống hết một cốc nước xuống bụng mà Nguyễn Anh vẫn còn đang trên đường.
Giám đốc nhà hàng nhận ra Tang Nguyệt,đi qua hàn huyên với cô hai câu,trên WeChat Nguyễn Anh gửi tới một đoạn voice chat, Tang Nguyệt lấy tai nghe từ trong túi ra, đang chuẩn bị nhét vào lỗ tai thì một nam một nữ từ ngoài cửa đi vào, kéo tay, cử chỉ thân mật.
Phục vụ sinh dẫn bọn họ đến bàn bên này, người đàn ông thoáng nhìn Tang Nguyệt, trong mắt nhấc lên một tia kinh hỉ, đẩy người phụ nữ đang kéo cánh tay anh ta ra, lập tức đi về phía Tang Nguyệt.
“Nguyệt Nguyệt, khéo thật a,ra ngoài ăn một bữa cơm còn có thể gặp được nhau, em nói hai ta có phải đặc biệt có duyên không?”Tang Nguyệt nhíu mày, không phản ứng lại anh ta, trong mắt không chút che giấu sự ghét bỏ.
Trịnh Giới không hề biết điều ngồi xuống đối diện cô,người phụ nữ đi cùng anh ta cũng đi qua, nhìn Tang Nguyệt một cái, bóp giọng, nũng nịu hỏi Trịnh Giới, “Trịnh thiếu,cô ấy là ai a?”“Em không cần biết.
” Trịnh Giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sau-me-luyen/4294641/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.