Tứ Nguyệt cảm thấy mình mơ một giấc mơ rất đẹp. (.. *!
Trong mơ Tô Niên Hoa như cô chờ mong, yêu cô, xem cô như trân bảo, yêu cô.
Giấc mơ kia thật đẹp, đẹp khiến cô không nguyện ý tỉnh lại, rất muốn ngủ mãi như vậy.
Thế nhưng, khi ánh sáng mặt trời chiếu vào mắt cô, cô vẫn chậm rãi mở mắt.
Tứ Nguyệt giơ tay lên, định dụi mí mắt, lại phát hiện cánh tay mình bị người ôm chặt, cô nhíu mày, sau đó phát hiện, hai chân của mình bị người đè ép, trên phần bụng còn để một cánh tay ấm áp.
Cô nằm ở trên giường ngu ngơ năm phút đồng hồ, sau đó mới chậm nghiêng đầu, gương mặt tuấn tú của Tô Niên Hoa, chậm rãi hiện ra trước mắt cô.
Tứ Nguyệt chẳng qua cảm thấy như có tia sấm, hung hăng bổ vào đầu mình, bổ đấn đầu óc cô trống rỗng, thật lâu, mới hiển hiện ra một ý nghĩ: Thì ra, cô không phải đang nằm mơ, mà là thật sự tồn tại, cô và Tô Niên Hoa thật sự ở trên giường... Vả lại cô còn nhớ kỹ, lúc Tô Niên Hoa hôn cô, cô chẳng những không có cự tuyệt, sau cùng còn chủ động vươn tay, ôm lấy cổ anh.
Sắc mặt Tứ Nguyệt, trong nháy mắt không có huyết sắc, lòng cô tràn ngập kinh hoảng.
Sau khi cô và Tô Niên Hoa ly hôn lại phát sinh quan hệ, cô nên làm cái gì?
Sau khi tỉnh lại, nên đối mặt với Tô Niên Hoa như thế nào?
Nên coi cái gì cũng không phát sinh, không ngại, hay là...
Mà anh thì sao?
Tỉnh lại sẽ nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/845009/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.