Chờ khi Tô Niên Hoa lái xe chạy như bay đến sân bay, thần trí anh mới hơi thanh tỉnh một chút.
Coi như Tứ Nguyệt đi đón Lục Tục, anh theo tới thì làm cái gì? Chẳng lẽ lại muốn lôi kéo Tứ Nguyệt rời đi, ngăn cản cô và Lục Tục gặp mặt sao?
Tô Niên Hoa đứng ở ngoài cửa sân bay, nhìn thấy Tứ Nguyệt mặc chiếc váy ngắn màu vàng, cầm Ví màu hồng, đứng ở lối ra chuyến bay quốc tế, không ngừng nhìn quanh.
Ước chừng qua mười phút đồng hồ, có thể là điên thoại di động của cô có điện báo, cầm lên nói chuyện, một bên ngẩng đầu nhìn quanh, đại khái nói mấy câu, Tứ Nguyệt liền cầm ví vẫy vẫy.
Sau đó, Tô Niên Hoa liền thấy một người người đàn ông mặc áo sơ mi đen, trên mặt đầy ý cười, giang hai cánh tay về phía Tứ Nguyệt.
Tứ Nguyệt cũng giang hai tay, chờ người đàn ông đến gần, cùng người đàn ông ôm ấp, thuận tiện chào hỏi phương thức chạm mặt.
Hai người chào hỏi xong, cũng không có gấp qua bãi đỗ xe, mà đứng ở cửa ra, không biết trò chuyện với nhau cái gì.
Tuy Tô Niên Hoa cách Tứ Nguyệt có chút xa, lại chỉ có thể nhìn thấy trên mặt cô, tràn đầy ánh sáng vui sướng, thỉnh thoảng tay cầm ví khoa khoắng, giống như cao hứng bừng bừng nói gì.
Vóc dáng Lục Tục bằng với Tô Niên Hoa, cho nên Tứ Nguyệt mang giày cao gót, đứng cạnh cô vẫn cao hơn nhiều, khi anh và Tứ Nguyệt nói chuyện với nhau, vẫn luôn duy trì cúi đầu, nhìn chăm chú Tứ Nguyệt, đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844998/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.