Tứ Nguyệt lại cười lên tiếng ngăn cản, để phục vụ buông xuống... *.
Tô Niên Hoa nhìn qua Tứ Nguyệt, ánh mắt lược có vẻ hơi kinh ngạc.
Một người bảo để, một người bảo rửa, phục vụ đứng ở một bên, có vẻ hơi luống cuống, cuối cùng vẫn là Tứ Nguyệt vươn tay, trực tiếp lấy đĩa từ trên tay phục vụ xuống, để lên bàn, sau đó giơ đũa lên, kẹp hành tây nhét vào trong miệng, cô nhai hai lần, nuốt vào trong bụng, sau đó mặt mày cong cong cười với phục vụ nói: "Ăn rất ngon, cám ơn."
Tô Niên Hoa đợi khi phục vụ lui ra, mới lên tiếng hỏi: "Không phải em không ăn Hành tây sao?"
"Đó là lúc trước." Tứ Nguyệt kẹp lấy Hành tây, tiếp tục nhét vào tỏng miệng: "Em qua nước Pháp ăn không quen thức ăn bên đó, mỗi lần qua siêu thị mua rau xanh, cũng chỉ có mấy thứ đáng khác, liền coi như chán ghét hành tây, so ra có thể ăn được rau xanh, những thứ chán ghét không còn ý nghĩa, huống chi, nhiều khi, một số ngươi cảm thấy ăn sâu bén rễ, rất dễ dàng thay đổi, không phải sao?"
Thật sự như thế, mình cảm thấy mình cả đời không có cách nào thay đổi thói quen, thường thường sẽ thay đổi trong nháy mắt.
Thế nhưng là, duy chỉ có chuyện cô yêu anh, lại thế nào cũng không thay đổi.
Nếu như có thể trở nên không yêu anh, thật là tốt biết bao!
Tô Niên Hoa ngồi ở đối diện Tứ Nguyệt, nghe được lời Tứ Nguyệt nói, tâm giống như là bị dẫn thủy lợi một dạng, phá lệ khó chịu, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844996/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.