Xa cách trùng phùng, mặc dù là một sự kiện phải cao hứng, nhưng lại càng nhiều thương cảm. ∷..?
Tứ Nguyệt biết, chính mình ba năm rưỡi trước không kêu một tiếng rời đi, để bọn gánh đủ, hiện tại cô và Tô Niên Hoa chào hỏi xong, khó tránh khỏi để cho người ta nhớ tới cô và Tô Niên Hoa từng có một đoạn hôn nhân, cho nên Tứ Nguyệt vì muốn cải thiện bầu không khí, lập tức ngồi xổm người xuống, kéo ra túi mình mang đến: "Tôi đã mang quà tới cho mọi người."
Nói xong, Tứ Nguyệt liền từ bên trong ra một cái hộp tinh chế, nhìn phía trên viết số "2”, sau đó đưa cho Lục Nhiên: "Nhị ca, của anh."
Lục Nhiên vươn tay nhận lấy, nói một tiếng: "Cảm ơn "
Tứ Nguyệt ngẩng đầu cười với Lục Nhiên, sau đó tiếp lấy quà từ tỏng túi tiếp, phân biệt từng cái đưa cho mọi người, sau cùng mới cầm lấy một cái hộp màu trắng, đưa cho Tô Niên Hoa đứng bên: "Lão ngũ."
Tô Niên Hoa tính vươn tay ra tiếp, khả năng bởi vì động tác quá nhanh, đầu ngón tay của anh cùng đầu ngón tay của cô đụng chạm một chỗ, toàn thân Tứ Nguyệt run rẩy, liền chuyển ánh mắt qua bên hành lý của mình, giống như người không ảnh hưởng gì, dùng ngữ khí nửa đùa nửa thật che dấu tâm tình đang khẩn trương rung động của mình:"Tôi có thể nói cho mọi người biết, những món quà này tôi tốn rất nhiều tiền đó, mỗi người đều phải chuẩn bị kỹ càng mời tôi ăn cơm!"
Lâm Cảnh Thần cười tủm tỉm nói tiếp: "Không vấn đề, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844985/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.