Khi đó, lòng anh đối với Tứ Nguyệt, chính anh vẫn còn mơ hồ không rõ, cho nên anh chỉ có thể dựa theo ý nghĩ lúc đầu của mình mà nói.
Thế nhưng ai có thể nghĩ đến, buổi sáng hôm sau, anh liền phát giác hỏng bét, hình như anh đã yêu Tứ Nguyệt.
Cụ thể là yêu cô gái này thế nào? Anh thực cũng không có nhiều cảm giác.
Nhưng mà, anh lại có chút rõ ràng, khi anh biết mình yêu cô, anh cũng không bài xích loại yêu này, thậm chí anh có chút ưa thích.
Cho nên, anh mua nhẫn...
Tô Niên Hoa chậm rãi lấy hộp nhẫn, mở ra, dù cho trong phòng không có mở đèn, mượn ánh đèn ngoài cửa sổ, chiếc nhẫn vẫn sáng chói.
Cánh môi Tô Niên Hoa mím chặt, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn hồi lâu, sau đó chậm rãi nắm vào trong tay, có chút bất lực rủ xuống sàn nhà.
Cô yêu anh như vậy, nói buông tay thì buông tay sao?
Cái này khiến người đã từng thương tổn vũ nhục qua cô như anh, làm sao lại giám mở miệng giữ lại?
Cuối cùng báo ứng, hay là hữu duyên vô phận?
Thái dương hừng đông tươi đẹp, ánh sáng mặt trời đầu tiên rơi vào cửa sổ, chiếu lên Tô Niên Hoa ngồi ở trên sàn nhà, hút thuốc suốt cả đêm qua, mắt đỏ hồng ngẩng đầu.
Nay thật đúng là ngày đẹp, trời xanh mây trắng, anh dụi điếu thuốc cuối cùng vào trong gạt tàn, sau đó chậm rãi lê thân từ dưới đất vào phòng tắm tắm rửa, thay đổi một thân quần áo hàng ngày, cầm chìa khóa xe, đi ra ngoài.
Chẳng qua một giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844949/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.