Cố Khuynh Thành không có lên tiếng, chỉ là tùy ý Tứ Nguyệt khóc, chờ đến khi Tứ Nguyệt khóc mệt mỏi, dừng thút thít, cô mới lôi kéo Tứ Nguyệt đi đến trước sô pha, đè Tứ Nguyệt không ngừng nức nở xuống ghế, đi đến trước máy đun nước, rót cho Tứ Nguyệt một ly nước, đưa cho Tứ Nguyệt, sau đó ngồi ở bên người cô. ∷..
Tứ Nguyệt bưng lấy nước Cố Khuynh Thành đưa uống hai ngụm, sau đó mới lên tiếng, nói: "Khuynh Khuynh, Niên Hoa cùng tiểu chân ái của mình, buổi tối hôm qua lên giường."
Cố Khuynh Thành đợi khi Tứ Nguyệt tiếng nói hết, trong đầu thoáng hiện ra một cảnh tượng, cái kia nếu là Đường Thời và cô gái khác lên giường, nhất thời cô liền cảm giác được trái tim mình giống như bị người hung hăng nắm lại, đau để cô không thể thở nổi, cô nghĩ, lúc này Tứ Nguyệt, lòng cũng có cảm giác như vậy.
Cô thật sự rất muốn khuyên giải Tứ Nguyệt, thế nhưng cô lại không biết nên khuyên giải như thế nào.
Tứ Nguyệt buông thõng tầm mắt, yên tĩnh ước chừng một phút đồng hồ, mới tiếp tục mở miệng, bời vì khóc quá lâu, tiếng cô nói khàn khàn: "Anh ấy ở cùng với những người khác, tuy mình khổ sở, nhưng cũng sẽ không có tuyệt vọng như khi anh ấy ở cùng cô ta, bời vì mình biết, anh ấy không yêu những cô gái kia, anh ấy chẳng qua chỉ là vũ nhục mình, mới làm như vậy."
"Thế nhưng, Khuynh Khuynh, mình thật sự không có dũng khí, lại xuất thủ tới lần thứ hai, bức Tô Niên Hoa và tiểu chân ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844930/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.