"Thật ra thì đổi lại bình thường, em sẽ cự tuyệt, chẳng qua là... chính là trong lúc bất chợt phản nghịch trong lòng em rất nặng, em không biết mình rốt cuộc là thế nào, liền muốn tùy hứng một lần, sau đó em liền đồng ý đề nghị của Trần Mặc Thâm, cùng anh ta đi tuần trang... "
"Thật ra thì ba đêm, em cùng Trần Mặc Thâm không có gì, em tâm tình không tốt, anh ta phụng bồi em giải sầu, đợi đến trở lại Bắc Kinh sau, em liền hối hận, sợ, anh cũng không biết, em rất sợ người Cố Gia biết em cùng người con trai khác cùng đi chơi..."
Thì ra là chuyện khiến anh canh cánh trong lòng thời gian dài như vậy, dĩ nhiên là dưới tình huống cơ duyên xảo hợp, phát sinh.
Khi đó, anh cho là cô thích Trần Mặc Thâm, anh ghen tỵ, anh nổi điên, sau đó anh liền vì tự ái nho nhỏ nơi đáy lòng mình, mà tổn thương cô.
Anh lại chưa từng biết, thì ra là, đằng sau sự kiện kia, cô là vô tội nhất, cũng là... tngười tổn thương nhất.
Ảo não, đau lòng, hối hận... cảm xúc phức tạp, đặt ở ngực Đường Thời, làm anh có chút không nói nên nói.
Anh chẳng qua là ôm Cố Khuynh Thành thật chặt, sau đó vươn tay, sờ soạng sờ mặt cô, hỏi: "Còn đau không?"
Một cái tát kia, có thể không có nhiều đau đớn, chẳng qua là để lại đau xót ở đáy lòng của cô.
Nhưng là lúc này giọng nói cùng ánh mắt người đàn ông ấy thương yêu như thế, lại làm cho Cố Khuynh Thành cảm thấy khó chịu ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844912/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.