Thật ra thì anh muốn không phải là vĩnh viễn, anh muốn nói là: Khuynh Thành, em nguyện ý gả cho anh sao?
Anh bất chợt nhớ tới, mình ở những năm trước đây, xem qua kia một bộ phim « cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi», tâm tình nam nhân vật chính tham gia hôn lễ của cô gái mà anh ta yêu nhiều năm như vậy, cũng giống như tâm tình anh bây giờ đi...!?
Chỉ tiếc, chút tình yêu này, vĩnh viễn không cách nào nói ra khỏi miệng.
Sớm biết là kết cục như thế, tuy nhiên anh vẫn muốn tới cho mình một cái giải thoát.
Đường Thời bình tĩnh nhìn Trần Mặc Thâm uống cả ba chén, mỗi một chén đều uống cạn, mỗi lần cạn một chén xong, cũng sẽ nói hai chữ, đều là: "Cảm ơn."
Cố Khuynh Thành uống một chén rượu, sau khi uống xong, cô hướng về phía Trần Mặc Thâm nhợt nhạt cười cười, sau đó mở miệng, nói một câu: "Trần Mặc Thâm, cám ơn anh."
Trần Mặc Thâm không nói gì, chẳng qua là cho Cố Khuynh Thành một nụ cười nhạt.
Anh nghĩ, anh hẳn là sẽ giải thoát.
Cô gái tôi yêu, tôi chúc em hạnh phúc, vĩnh viễn hạnh phúc.
Tứ Nguyệt cảm thấy mấy ngày này trôi qua như mộng như ảo, Tô Niên Hoa mỗi ngày đều sẽ về nhà, mỗi đêm bọn họ sẽ ngủ trên cùng một cái giường, chẳng quản bọn họ có làm chuyện giữa vợ chồng nên làm hay không, nhưng mà Tô Niên Hoa sẽ cùng cô ăn điểm tâm, cùng nhau ăn khuya, thậm chí còn có một lần, Tô Niên Hoa chủ động thu thập bàn ăn, hai ngày trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844896/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.