Cố Khuynh Thành rất là hài lòng với nhũ danh mình nghĩ ra, cầm lấy bút, vừa viết trên giấy, vừa không nhịn được cúi đầu cười hai tiếng, chẳng qua là cô cười, trong lúc bất chợt bút trong tay run lên, liền đánh rơi trên bàn, sau đó cô liền giơ tay lên, che bụng của mình, khẽ gọi một tiếng...
Đường Thời bị gọi cho hoàn hồn trong nháy mắt, nghiêng đầu thấy Cố Khuynh Thành sắc mặt hơi trắng, vẻ mặt thống khổ, Đường Thời ấn đường nhăn lại, hoàn toàn chẳng quan tâm đáy lòng chính mình khó chịu cùng chua xót, lo lắng như lửa đốt mở miệng: "Khuynh Khuynh, em làm sao vậy? Khuynh Khuynh?"
Cố Khuynh Thành khẽ gọi thêm một tiếng, há miệng, nhưng bởi vì đau đớn, không có nói ra.
Đường Thời chợt đứng lên, một tay lôi cánh tay Cố Khuynh Thành, nói: "Nơi nào không thoải mái sao? Em chống đỡ, hiện tại anh lập tức đưa em đi bệnh viện."
Vừa nói, Đường Thời khom người muốn đem Cố Khuynh Thành ôm lấy, Cố Khuynh Thành vươn tay, đẩy lồng ngực của anh một chút, hướng về phía anh miễn cưỡng khoát tay áo, ý bảo anh không cần đưa chính mình đi bệnh viện, một giây sau, tay cô đẩy lồng ngực anh trong lúc bất chợt dùng sức nắm chặc áo của anh, một cái tay khác không ngừng mà vuốt ve cái bụng của mình, giống như là trấn an.
Đường Thời khẩn trương hề hề nhìn Cố Khuynh Thành, vẻ mặt lo lắng, thở mạnh cũng không dám.
Qua một lát, Cố Khuynh Thành mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, thời gian dần qua phục hồi tinh thần lại, cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844756/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.