Vẻ mặt Cố Khuynh Thành, một mực duy trì ngốc trệ từ trong bệnh viện đi ra, chưa bao giờ thay đổi qua.
Đường Thời phát giác thân thể Cố Khuynh Thành, ở trong lồng ngực của mình, cũng bắt đầu run rẩy, mà càng lúc càng run rẩy lợi hại.
Tuy nhiên Đường Thời thật sự không muốn tin tưởng là đứa bé trong bụng Cố Khuynh Thành xảy ra vấn đề, nhưng anh nhìn bộ dạng cô như thế, lại chỉ có thể nghĩ tới nó, sau đó, cánh tay anh ôm cô, cũng run rẩy theo.
Hai người cứ run rẩy đi đến trước xe như vậy, Đường Thời dùng khí lực lớn mới mở cửa xe, cẩn thận đỡ lấy Cố Khuynh Thành từng li từng tí ngồi vào, sau đó anh đóng cửa xe, vội vội vàng vàng lên xe theo.
Anh nhìn qua cô vẫn ngốc dạng như vậy, vắt hết óc tìm một số lời an ủi, thế nhưng anh phát giác giờ phút này, chính mình lại có chút tắt tiếng, Đường Thời nghĩ kỹ nửa ngày, sau đó cứng ngắc nói một câu: "Khuynh Khuynh, em đừng quá khó chịu."
Cố Khuynh Thành không có phản ứng, hốc mắt lại đỏ.
Đường Thời đau lòng thành một đoàn, anh hốt hoảng một chút, sau đó giơ tay định lấy khăn tay ra, còn chưa có rút, nước mắt Cố Khuynh Thành đã rơi ào xuống.
Đường Thời cảm thấy hô hấp của mình đều ngừng theo, anh một bên giúp cô lau nước mắt, một bên lại phí sức chín trâu hai hổ, mở miệng nói một câu: "Khuynh Khuynh, em còn trẻ, về sau có nhiều cơ hội mà."
Cố Khuynh Thành liếc mắt Đường Thời một cái, nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844749/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.