Cho tới khi trong cơ thể anh có một đám lửa, làm sao cũng không kiềm chế xuống được. (..? *
Càng như thế, Đường Thời phát giác khứu giác của mình càng rõ ràng nhất, trên thân Cố Khuynh Thành có mùi thơm nhàn nhạt, không ngừng chui vào tỏng hơi thở của anh.
Đường Thời trở nên miệng đắng lưỡi khô, rõ ràng anh cảm thấy mình ở lại, tuyệt đối sẽ thất thố.
Anh nỗ lực duy trì lý trí, từ bên trong túi lấy điện thoại di động ra, nhìn thời gian một chút, sau đó dùng âm điệu tận lực bình ổn, nói: "Thời gian không còn sớm, anh phải đi."
Cố Khuynh Thành còn đang băn khoăn, nghe Đường Thời muốn đi, đột nhiên trở nên có chút không nỡ, cô ngẩng đầu, liếc mắt Đường Thời một cái, khẽ động môi, sau đó nhẹ nhàng gật đầu.
Thấy được cô gật đầu, Đường Thời vội vàng lưu một câu: "Hẹn gặp lại."
Sau đó lập tức đi ra phòng khách, cầm chìa khóa xe của mình từ trên bàn trà, sải bước đi ra nhà Cố Khuynh Thành.
Cửa phòng khách đóng lại thật lâu, Cố Khuynh Thành mới hồi phục tinh thần lại, trong phòng trống rỗng, chỉ còn lại có một mình cô, trong không khí còn lưu lại hơi thở của người đàn ông.
Lòng cô nổi lên chút mất mát không nói nên lời.
Cố Khuynh Thành đứng ở trước bàn ăn một hồi thật lâu, mới thu dọn bát đũa trên bàn, bỏ vào nước trong bồn, chăm chú rửa sạch sẽ, sau đó cho vào tủ khử trùng.
Trở lại phòng khách, Cố Khuynh Thành Cầm lấy thảm yô-ga, trải trên mặt đất, hơi có vẻ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844711/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.