Đường Thời liếc chi phiếu trong tay Cố Khuynh Thành một cái, như làdự cảm đến cái gì, sắc mặt bất ngờ lạnh xuống: “Đây là cái gì?”
Đường Thời đã thật lâu rồi chưa từng mặt lạnh đối với Cố Khuynh Thành, lúcnày thần tình bất chợt chìm xuống, khiến Cố Khuynh Thành sợ đến ngón tay run rẩy một cái, suýt nữa không có cầm nổi cái thẻ kia...!
Cố Khuynh Thành ngay cả thở cũng không dám, lấy hết dũng khí, thấp giọng nói: “Đây là tiền anh đầu tư cho cha em.”
Đường Thời ưu nhã dựa vào ghế sa lon, không có nhìn Cố Khuynh Thành: Khôngphải tôi đã nói sao? Đầu tư có nguy hiểm, nguy hiểm này, Đường Thời tôivẫn có thể gánh vác nổi.”
”Thế nhưng mẹ em nói, số tiền này khôngcó thông qua sổ sách công ty, là của cá nhân anh, cho nên tiền, em trảlại cho anh là phải...”
Vốn là Đường Thời định thần nhàn nhã ngồi ở ghế sô pha, ánh mắt bất chợt rơi thẳng vào người Cố Khuynh Thành.
Khóe môi của anh, kèm theo những lời này của cô, dẫn ra một nụ cười.
Bởi vì nụ cười kia, vẻ mặt người đàn ông, càng trở nên tinh tế động người.
Thế nhưng, Cố Khuynh Thành cảm thấy nụ cười tuyệt đẹp như vậy, như là phun độc, dọa cô sợ đến tim dừng lại.
Biểu cảm trên mặt anh, ngoại trừ cười, cũng không có thay đổi quá lớn, chỉlà nhiện độ đáy mắt, lại giông như băng tuyết nghìn năm không thay đổi,lạnh như băng dọa người, khiến nhiệt độ trong phòng, còn thấp hơn nhiếu.
Cố Khuynh Thành sợ nhất chính là Đường Thời như vậy, khiến người ta đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844570/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.