Đường Thời căn bản không chờ Trần Mặc Thâm có phản ứng, liền chậm rãi đứng lên, từ trên bàn rút khăn giấy ra, đưa cho Trần Mặc Thâm, có chút áy náy mở miệng, nói: " Xin lỗi, tôi chỉ muốn để chân xuống, không cẩn thận đụng vào bàn.
Lục Nhiên an vị ở cách đó không xa, thu mọi cử động của Đường Thời vào đáy mắt, người bên ngoài thực sự cho rằng Đường Thời là vô ý, thế nhưng anh và Đường Thời nhận thức nhiều năm như vậy, trong nháy mắt liền biết cái không cẩn thận này, rõ ràng chính là có ý định muốn phá!
"Không sao." Trần Mặc Thâm lễ phép cười, vươn tay, nhận lấy khắn giấy Đường Thời đưa.
Chỉ là khi ngón tay Trần Mặc Thâm sắp chạm vào khăn giấy, Đường Thời bất chợt di chuyển, nem cái khăn giấy lên bàn, ngữ điệu nhàn nhạt nói: "Tôi lau cái bàn."
Lục Nhiên thấy một màn như vậy, giơ tay lên che lại khóe môi nhếch ra, đây không phải có ý phá cuộc thì còn là gì!
Ngón tay Trần Mặc Thâm cứ đờ tại chỗ, anh ta luôn tu dưỡng sức chịu đựng tốt, lúc này sắc mặt cũng hơi lộ vẻ lúng túng, giật mình một phút đồng hồ, mới vươn tay, rút khăn giấy ra cho mình, lau sạch ông tay áo.
Đường Thời tận mắt thấy ly rượu Cố Khuynh Thành bị Trần Mặc Thâm chạm qua, cho nên hơi mang theo vài phần ghét bỏ, để người ta lấy chén rượu mới: "Tửu lượng Khuynh Thành không được, hơn nữa lại bị cảm, theo lý thuyết hẳn là uống ít rượu một chút, thế nhưng, nếu trò chơi này đã định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844542/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.