Lời kia nói một lần, cô đã mất dũng khí rất lớn, lần thứ hai... Cố Khuynh Thành dùng sức nắm ngón tay của mình, qua nửa, thanh âm mới thật thấp nói: “Em nói, em không có không thích anh đụng em...”
Thanh âm Cố Khuynh Thành, như cũ nhỏ đến đáng thương, chẳng qua là câu chữ trong miệng, lại rõ ràng rất nhiều, để cho Đường Thời nghe được thật sự rõ ràng.
Thời điểm Cố Khuynh Thành nói những lời này, ánh mắt tối như mực, vẫn không ngừng nhìn Đường Thời, chẳng qua là những lời này, thời điểm nói xong lời cuối cùng, cô liền e lệ rũ mắt xuống, cũng không dám nhìn tới Đường Thời nữa.
Cố Khuynh Thành như cũ dùng sức nắm ngón tay của mình, hô hấp cũng đi theo ngừng lại.
Cô nói, không phải là em yêu anh, không phải là em muốn cùng anh ở chung một chỗ, không phải là em muốn anh... Không phải là bất kỳ câu nói ấm áp đánh động lòng người nào.
Cô nói, chẳng qua chính là một câu đơn giản, em không có không thích anh đụng em...
Nhưng là, Đường Thời cảm thấy những lời này, là một câu nói tốt đẹp nhất cả đời này anh nghe qua.
Hạnh phúc tới quá mau, để cho anh có chút không cách nào tiêu hóa, cả người chỉ có thể tựa như bị điểm huyệt, cứng ngắc không có có phản ứng chút nào.
Bên trong nhà rất an tĩnh, chỉ có ánh đèn yếu ớt, nhàn nhạt quanh quẩn.
Cố Khuynh Thành đợi một lúc lâu, cũng không có nghe được thanh âm Đường Thời truyền đến, đáy lòng cô e lệ, từ từ bắt đầu bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844531/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.