Cố Khuynh Thành nói những lời này, có chút vang dội, trong phòng ngủ rất yên tĩnh, sáu chữ này, rõ ràng lang lảnh bên tai Đường Thời, giống như có sấm chớp, nổ tung bên lỗ tai anh.
Thân thể Đường Thời chợt run rẩy một cái, nghiêng đầu, nhìn đáy mắt Cố Khuynh Thành, tràn ngập chấn động, không thể tin được.
Cố Khuynh Thành mở to mắt to trong trẻo xinh đẹp, nhìn chằm chằm Đường Thời một hồi thật lâu, sau đó mới ý thức tới bản thân vừa nói cái gì, mặt cô chợt biến đỏ bừng.
Cô, cô lại có thể nói với Đường Thời, nói cô không muốn ngủ một mình... Trong cái căn hộ này, chỉ có anh và cô, đây không phải nói cho anh biết... Cô muốn ngủ chung với anh sao?
Cô lo lắng ngồi dậy, nhìn chằm chằm Đường Thời nói: "Đường Thời, em không phải ý đó, anh đừng có đoán mò, ý em vừa mới nói, là em không dám ngủ một mình, em không phải muốn anh đi ngủ với em..."
Cái gì gọi là, em không phải muốn anh đi ngủ với em?
A, tại sao cô vừa tô vừa đen?
Cố Khuynh Thành suýt nữa căn vào đầu lưỡi của mình, trên mặt càng nóng kinh người, cô hung hăng lắc đầu, cả người giống như sắp khóc: "Em thật sự không có muốn ngủ cùng anh, em cam đoan, ý đó của em..."
Cố Khuynh Thành vừa nói, liền giơ tay lên như muốn thề, thế nhưng, tay cô, vừa mới giơ lên phân nửa, ánh mắt của cô, chợt mở thật to.
Cả người giống như bị điểm huyệt, toàn thân dừng lại, ngay cả lông mi cũng không chớp.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844520/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.