Trương Tẩu đợi khi Đường Thời đi vào thư phòng, mới bưng hoa quả đitới, bà để đĩa hoa quả ở một bên, liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành quần áoxốc xếch, cau mày hỏi: “Cố Tiểu Thư, Thời thiếu gia bị sao vậy? Vừa rồicòn rất tốt mà, tại sao bất chợt đã nổi giận?”
Cố Khuynh Thànhnghe được tiếng Trương Tẩu, sũng sờ từ trên thảm ngồi dậy, cô liếc mắtTrương Tẩu một cái, mở miệng, lắc đầu một cái, trong tiếng có vẻ nặngnề: “Tôi cũng không biết anh ấy thế nào....?”
Trương Tẩu nhíu màymột cái, thấy quần áo Cố Khuynh Thành xốc xếch, trước ngực có vết hônnông sâu, cánh môi hồng sưng tấy, mang theo một tia nước, liếc mắt cũnglàm người ta hiểu được, vừa rồi hai người phát sinh cái gì.
Trương Tẩu chần chờ một cái, hỏi: “Cố Tiểu Thư, có phải ngài ở phương diện kia, chọc cho Thời thiếu gia mất hứng?”
Trừ cái này, Trương Tẩu cũng không tìm ra nguyên nhân khác, vì trước đâykhông lâu bà tiến vào, hai người còn vui vẻ hòa thuận vui cười xem phim.
Cố Khuynh Thành ngẩn người một chút, mới hiểu được trong miệng Trương Tẩuchỉ mình và Đường Thời da thịt gần gủi, mặt cô bỗng đỏ lên, nhanh chónglắc đầu, vội vàng trách cứ Trương Tẩu: “Trương Tẩu, điều này sao có thể, tôi không hề làm gì cả...”
Giọng Cố Khuynh Thành vô cùng khẳngđịnh, nửa câu sau trong miệng cô “Làm sao chọc anh tức giận?” còn khôngnói ra, bất chợt như là nhớ tới cái gì, biểu tình ngơ ngẩn.
Khótrách gần đây cô luôn cảm giác mình và Đường Thời thiếu chút gì đó, thếnhưng cô lại không có nghĩ ra chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844507/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.