Đường Thời vẫn ung dung nhìn chằm chằm tầm mắt Cố Khuynh Thành, sau đó mới mở miệng, nói: “Lá gan em cũng không nhỏ.
Lời này của Đường Thời, nhìn như nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng CốKhuynh Thành lại rõ ràng từ trên mặt Đường Thời nhìn ra mỉm cười.
Mặc dù Cố Khuynh Thành không rõ, tại sao Đường Thời chẳng những không có tức giận, ngược lại tâm tình càng tốt.
Thế nhưng, cô cũng hiểu được, Đường Thời chắc là sẽ không trách mình.
Đáy lòng vốn còn lo âu và sợ hãi, cũng tiêu tán sạch sẽ một chút.
Lập tức, có một loại vui sướng không nói được, lăn lộn trong đáy lòng.
Suy nghĩ kỹ một chút, Cố Khuynh Thành cũng không biết rốt cuộc mình vuimừng cái gì, nhưng thật ra cô cô lại ép Đường Thời uống thuốc cháo nhưvậy, nhất thời có chút ngượng ngùng cúi đầu, cười cười, sau đó cầm lấynhiệt kế, đưa về phía Đường Thời: “Mau đo nhiệt độ cơ thể đi.”
Đường Thời không có nhận lấy, ngược lại giơ cánh tay về phía Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành biết Đường Thời là để cho cô tự làm, vì vậy liền đứng lên, đi tới, kéo cổ áo Đường Thời, nhét nhiệt kế vào trong cánh tay ĐườngThời.
Ước chừng quá năm phút đồng hồ, Cố Khuynh Thành rút nhiệt kế từ dưới tay Đường Thời ra, liếc mắt nhìn độ, vẫn hơi có chút nóng, vìvậy liền xoay người, đem thuốc trên bàn dựa theo bác sĩ phân phó, lấy ra để ở một bên, chuẩn bị đợi lát nữa, cho Đường Thời uống hết.
Đường Thời sốt cao đến buối chiều, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, trên người dấpdính vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844500/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.