Đường Thời vẫn ngủ đến năm giờ chiều, trong não mới có ý thức, anhcảm giác được có một một cánh tay mềm mại để trên trán mình, dừng mộtchút, sau đó bên tai truyền đến giọng nói quan tâm: “Sốt đã giảm rồi,nhưng vẫn có chút nóng, Trương Tẩu, chúng ta có nên kêu bác sĩ qua haykhông?”
Giọng nói này rất dễ nghe, rất quen thuộc, giống như truyền từ đáylòng anh tới, lập tức anh liền nghe được giọng một phụ nữ trung niên:“Tôi đi gọi điện thoại, nói Thời Thiếu Gia hạ sốt, biểu thị chuyển biếnđã tốt, nhưng thật ra Cố Tiểu Thư, cô vẫn không ăn cái gì, bây giờ tôichuẩn bị cơm tối, cô nên khỏe mạnh một chút.
Sau đó tiếng đánh động lòng người lại vang lên một lần nữa: “Tôi không đói bụng, để sau hãy nói.”
Cố Tiểu Thư... Oh, khó trách anh cảm thấy giọng nói này quen thuộcnhư vậy, như là từ đáy lòng của anh truyền ra, thì ra là KhuynhKhuynh... Trong miệng cô như là đang quan tâm ai đó, là anh sao?
Đường Thời liều mạng muốn mở mắt, nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái, lại cảm thấy mí mắt như là đổ chì, làm sao cũng không động đậy, cuốicùng anh chỉ có thể mệt mỏi buông tha, sau đó ngón tay sờ bên cạnh lungtung, cuối cùng mò lấy cái tay mềm mại, liền nắm thật chặc ở trong lòngbàn tay của mình.
Thì ra cô thật sự ở bên cạnh mình... trong lòng Đường Thời hiện lênmột tia ấm áp, tiếp tục dùng sức nắm chặt lòng bàn tay nhỏ bé, sau đólại rơi vào trong giấc ngủ lần nữa.
Cố Khuynh Thành đợi sau khi Trương Tẩu rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844494/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.