Đường Thời đầu tiên là sững sờ, sau đó ngậm cà phê “Ừm” một tiếng,dừng một chút, hơi có vẻ tùy ý hỏi một câu: “Hiện tại cảm giác thế nào?”
Cố Khuynh Thành vừa cười: “Khá tốt “
Mặt mày Đường Thời trở nên có chút ôn hòa, chỉ gật đầu, rồi cúi xuống uống cà phê, theo động tác nuốt xuống, hầu kết xinh đẹp chuyển động lên xuống.
Uống xong cà phê, Đường Thời đứng lên, cởi áo choàng tắm, nhảy xuốngnước, động tác của anh lưu loát thuần thục bơi ngửa đến đối diện, đổiphương thức bơi ếch, bơi về, ghé vào bên bờ, hướng về phía Cố KhuynhThành, hỏi một câu: “Có muốn bơi không?”
Cố Khuynh Thành lắc đầu: “Không.”
Đường Thời không nói gì, trực tiếp xoay người.
Cố Khuynh Thành nhìn không thấy biểu tình Đường Thời, không biết anhcó vì mình từ chối nên tức giận khômg, cô cắn cắn môi, hô một tiếng:“Đường Thời.”
Đường Thời không ngờ Cố Khuynh Thành lại đột nhiên kêu tên của mình, giật mình một cái, quay đầu, âm điệu ôn hòa “Ừ?” 1 tiếng.
Cố Khuynh Thành lúc này mới phát giác, là mình mẫn cảm, thế nhưng côgọi anh lại không thể nói không có việc gì, vắt hết óc ngẫm lại, nhẹgiọng nói một câu: “Cảm ơn.”
Đường Thời bị câu cảm ơn này của Cố Khuynh Thành khiến không hiểu ra sao: “Cái gì?”
Cố Khuynh Thành tưởng bản thân nói nhỏ, anh không nghe rõ, cô lạingại không dám lớn giọng nói ra một tiếng cám ơn, Vì vậy liền đứng lên,hướng bên bờ, mở miệng, nói: “Tối hôm qua bị bệnh...” Cố Khuynh Thànhvừa nói, vừa rũ mi mắt xuống: “Cám ơn anh.”
Cố Khuynh Thành vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844393/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.