Editor: Quỳnh NguyễnCái loại tần suất tim đập chưa bao giờ có này lại xuất hiện một lần nữa, Cố Khuynh Thành hơi hơi rủ lông mi, theo bản năng muốn rút tay mình từ trong tay anh ra.
Cô chỉ là hơi hơi giãy người một cái, sau đó nghĩ đến La tổngnhìn chăm chú vào mình, cuối cùng Cố Khuynh Thành miễn cưỡng bức báchmình dừng động tác.
Đường Thời vốn tưởng rằng cô sẽ tìm cái cớ bảo trì khoảng cáchnhất định với anh như là lúc trước. Nhưng mà lại không nghĩ rằng cô chỉlà hơi hơi giật giật, cuối cùng liền ngoan ngoãn tùy ý anh nắm lấy tay.
Anh nhịn không được nhẹ nhàng xoa tay cô, anh nhìn thấy hai gòmá của cô đỏ ửng, xinh đẹp mê người, hoàn toàn không giống Cố KhuynhThành trang điểm tự nhiên thanh thản đoan trang hiền thục trước kia ởtrước mặt anh.
Gần đây cô dường như thay đổi rất nhiều.... Ở trong ôn tuyền sơn trang nghỉ phép Hồng Viên dám đập tay anh.
Tâm tình Đường Thời càng trở nên sung sướng.
Cho dù sân golf người đến người đi, nhưng anh một loại cảm giác sự yên lặng nói không nên lời.
Thật lâu sau Đường Thời thình lình mở miệng hô tên cô: “Khuynh Khuynh.”
Khuynh Khuynh... Đây là nhũ danh của cô.
Ba năm trước đây, thời điểm Đường Thời gọi cô vẫn đều là dùngKhuynh Khuynh, không giống như là bây giờ, gọi cô là Cố Khuynh Thành.
Thời điểm thanh âm trầm thấp êm tai gọi “Khuynh Khuynh”, âmlượng cố ý trầm trầm làm cho người ta có một loại ý tứ hàm xúc triềnmiên.
Cha mẹ, Tứ Nguyệt, đều gọi cô là Khuynh Khuynh, cô đã thànhthói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844357/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.