Editor: Quỳnh NguyễnPhùng Y Y đem tầm mắt từ trên mặt Cố Khuynh Thành chuyển đi, bưngchén nước trên bàn lên uống môt ngụm nước, mới mở miệng nói nói: “Đườngbá mẫu, chỉ có một mình Cố Khuynh Thành sớm liền không ở đại sảnh bữatiệc, mà còn mãi cho đến trước lúc bắt đầu tiệc tối mới trở về.”
Cố Khuynh Thành nghe được tên mình, tay theo bản năng nắm chặt.
Đường Thời ngồi ở đối diện cô, ánh mắt trầm giống như biển lớn sâu không thấy đáy.
Mẹ của Đường Thời, cho rằng mình sẽ từ trong miệng Phùng Y Y ngheđược tên “Tôn Lệ Nhã”, nhưng mà thật không ngờ thực ra là Cố KhuynhThành, mi tâm của bà hung hăng nhăn lại.
Phùng Y Y nhìn thấy mẹ Đường Thời nhăn mày lại, đáy lòng hồi hộp mộtphen, cô ta vội vội vàng vàng mở miệng nói: “Đường bá mẫu, cháu cũngkhông phải bởi vì náo loạn cùng Cố Khuynh Thành không thoải mái hiện tại liền ở trong này bịa đặt nói xấu cô ấy, cháu nói như vậy, đều có chứngcớ, không tin bác hỏi cô ấy một chút, tối hôm qua một mình cô ấy có phải đi đài ngắm cảnh hay không?”
Sắc mặt mẹ mẫu thân cũng không có một chút thay đổi.
Đáy lòng Cố Khuynh Thành đã kinh hoảng một mảnh, cô vì không cho mình lộ ra sơ hở nên cố gắng duy trì mặt ngoài bình tĩnh.
Phùng Y Y có chút đoán không ra đáy lòng Đường bá mẫu nghĩ gì, cô tatrầm tư một chút, sau đó cân nhắc một chút từ ngữ tiếp tục nói: “Đườngbá mẫu, cháu biết bác thích Cố Khuynh Thành, ở đáy lòng bác Cố KhuynhThành vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844324/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.