Cố Khuynh Thành khóc?
Còn anh ấy, sao hôm nay lại khác thường như vậy?
Nhớ tới rất nhiều năm trước, mỗi lần Cố Khuynh Thành khóc, anh ấy,tâm tình đều không tốt, có thể không mang vẻ mặt vui vẻ một lần nàotrong suốt cả nửa tháng trời.
Ba người liếc mắt nhìn lẫn nhau, sau đó càng cẩn thận e dè hơn.
Lâm Cảnh Thần ngẫm lại, nói: “Anh, nếu như tâm tình anh không tốt, bọn em cùng anh không say không về!”
Tô Niên Hoa phối hợp nói: “Bây giờ là cuối tuần rồi, mọi người có thể uống suốt đêm.”
”Vô nghĩa!” trên mặt Đường Thời của treo lên nụ cười: “Con mắt nào của các cậu thấy anh tâm tình không tốt?”
Đây là cái hiện tượng gì?
Anh ấy, lại cười, còn nói tâm tình mình tốt?
Đây là cái đạo lý cùng người ta uống say, lại nói mình không say sao?
Mặt khác ba người dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu một cái, sau đó TôNiên Hoa liền nhìn Đường Thời nói: “Anh, nơi nào không cỏ thơm, cần gìphải vì chuyện ‘nữ nhi tình trường’ mà sầu muộn như thế.”
”Cút đi! Nói gì cũng vô dụng!” Đường Thời hời hợt chửi một câu, sauđó lười biếng đứng lên, hướng về phía Tô Niên Hoa vươn tay: “Đem chìakhóa xe của cậu cho anh, anh về nhà.”
Tô Niên Hoa móc chìa khóa xe ra, đưa cho Đường Thời.
Đường Thời chậm chạp cầm lấy chìa khoá, lưu lại một câu “Mấy đứa cứ từ ừ mà chơi”, sau đó rời đi.
Đám người Lâm Cảnh Thần Lục Nhiên Tô Niên Hoa mắt to trừng mắt nhỏnhìn nhau hồi lâu, sau đó Lục Nhiên nói: “Lần này tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844282/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.