Cô muốn nghĩ biện pháp, vào kỳ thụ thai tháng này, làm cùng Đường Thời...
Đau đớn như trước, nếu như có thể cô thật sự là không muốn chịu đựng nữa...
Thế nhưng trước khi cô có thai, lại không thể không chịu đựng, chonên... Đều phải chịu đựng, cô muốn chịu đựng có thể tạo ra một chútgiá trị hồi báo.
Chỉ cần có thể có đứa bé, tất cả đều đáng giá.
Hôm sau Cố Khuynh Thành đi làm ở xí nghiệp Thịnh Đường, vừa may lại gặp được Đường Thời.
Cô vừa mới cà thẻ, chờ thang máy mở ra, liền nhìn thấy Đường Thời vàLâm Cảnh Thần ở tròng, hai người không biết đang nói cái gì.
Cố Khuynh Thành giật mình một cái, nghĩ đến chuyện tối hôm qua ĐườngThời đã làm đối với mình, trong tiềm thức cô lại rất muốn đợi thang máykhác, người vừa định đi sang một bên tránh, kết quả Lâm Cảnh Thần lanhmắt cười híp mắt vậy vẫy tay với cô, kêu một tiếng: “Khuynh Thành,chào.”
Cố Khuynh Thành không thể làm gì khác hơn là dừng cước bộ, quay racho Lâm Cảnh Thần một nụ cười còn khó coi hơn khóc: “Lâm tổng.”
Sau đó ánh mắt chậm chạp di chuyển sang mặt của Đường Thời, nhẹ giọng mở miệng: “Đường Tổng, chào.”
Đường Thời cùng như thường ngày, mặt không thay đổi, liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành bị ánh mắt của anh liếc mà trong lòng hốt hoảng, taytheo bản năng run lên một cái, túi trong tay, liền rơi trên mặt đất.
Khóa của túi chưa có kéo vào, đồ vật bên trong rơi ra đầy đất.
Cố Khuynh Thành lại âm thầm may mắn vì túi của mình rơi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844214/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.