Editor: Quỳnh Nguyễn
Ngữ khí Đường Thời chói tai bén nhọn, không có chút nào che giấu trào phúng đáy lòng mình.
Đáy lòng Cố Khuynh Thành căng thẳng, mấp máy môi, mí mắt hơi hơi buông thõng xuống, che giấu lại bi thương nơi đáy mắt.
Cô lập tức nhớ tới tối qua, mình muốn giúp anh cỡi ra y phục giặt sạch sẽ cho anh, kết quả cũng như là hôm nay, bị anh chán ghét.
Mỗi một lần cô chăm sóc tỉ mỉ với anh, đổi lấy đều là khinh thường của anh.
Cô liều mạng muốn đi làm tốt nhất, đổi lấy đều là ghét bỏ của anh.
Cô nhớ rõ, lúc trước, ngữ khí Đường Thời nói chuyện với tự mình có đôi khi cũng là lạnh như băng, nhưng mà, đều là những lần như thế đều là lúc cô phạm sai lầm.
Lúc ấy, anh tối đa là ngữ khí lạnh lùng một chút, chưa bao giờ nói qua bất kỳ cái gì khó nghe với cô.
Nhưng mà hiện tại, đừng nói cô phạm sai lầm, cô khắp nơi suy nghĩ vì anh, đổi lấy là bén nhọn vô tình một lần so với một lần càng đả thương người hơn.
Cô không phải người không có nóng nảy, cũng không phải người không sĩ diện, cô cực kỳ muốn liền xoay người rời khỏi như vậy, từ nay về sau hoàn toàn không có quan hệ với anh, không còn có bất kỳ cái gì liên quan.
Nhưng mà cô nghĩ đến, buổi sáng cha mình buồn rầu, nghĩ đến giữa trưa Phùng Y Y đùa cợt cha mẹ mình, Cố Khuynh Thành chỉ có thể dùng lực nắm quả đấm, bắt buộc chính mình vô cảm, bắt buộc chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844201/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.