Cố Khuynh Thành hung hăng trừng liếc mắt Phùng Y Y, cũng không để lại câu gì, trực tiếp xoay người, đi ra khỏi cầu thang.
Tuy Cố Khuynh Thành cho Phùng Y Y hai cái tát, trực tiếp hả hết giận, nhưng tỏng lòng cô, lại không có vì vậy mà cảm thấy sung sướng chút nào, ngược lại trở nên nặng nề hơn.
CHo tới giờ cô cũng không biết, cha mẹ của mình, lở trong ánh mắt người khác, là đáng buồn mà đáng thương như vậy.
Trên cái thế giới này, người thường đi chỗ cao, nước thường hướng xuống thấp.
Người nào mà chẳng muốn leo lên làm kẻ mạnh.
Hiện nay, Cố gia nằm ở thế yếu, hoàn toàn sẽ bị người ta xem thường.
Cho vay chỉ có thể giải quyết vấn đề nhất thời, lại giải quyết không được vấn đề một đời.
Mặc dù cha có cho vay thành công, không lâu sau, lại phải trả tiền lại, đến lúc đó, lại là một nan đề càng lớn hơn.
Cô vốn tưởng rằng, chuyện của mình và Đường Thời, có thể từ từ đến, nhưng bây giờ, rõ ràng Đường Thời lại có ý kiến rất lớn với cô, Cố gia cấp bách như vậy.
Chờ đến khi Đường Thời ấn tượng với cô chuyển biến tốt đẹp, thực sự cưới cô làm vợ, Cố gia vẫn tồn tại sao?
Cố Khuynh Thành chậm rãi thở ra một hơi, tâm sự nặng nề cất bước, đi trở về phòng làm việc.
Cố Khuynh Thành vừa mới ngồi xuống, sau lưng lại có một thư ký hỏi: “Khuynh Thành, cô biết Phùng Y Y đi đâu không?”
Rõ ràng cái gì Cố Khuynh Thành cũng biết, lại mang vẻ mặt vô tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844186/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.