Cha của cô, chẳng qua mới qua 50, thế nhưng thái dương đã đã có một lớp màu bạc, người cũng nhìn già nua hơn trước nhiều....?
Cô nhớ tới cha của Phùng Y Y, cũng bằng tuổi của cha cô, nhưng sự nghiệp phát triển không ngừng, đúng là phong sinh thủy khởi.
Cha của Đường Thời tuổi cao hơn cha của cô mấy năm, đến năm năm trước đã giao công ty lại cho Đường Thời, bản thân về hưu an nhàn tuổi già.
Còn có cha mẹ của Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiên, Tô Niên Hoa, Tứ Nguyệt phụ, không phải đi Nam Cực du lịch, chính là đi leo núi, hoặc là Hải Nam ấm áp.
Mà cha của cô, cuộc đời đã qua hơn nửa, nhưng không cách nào hưởng thụ cuộc sống an nhàn, ngược lại trên lưng còn hứng khoản vay.
Trong lòng Cố Khuynh Thành, lập tức trở nên có chút khó chịu.
Cô biết, Đường Thời gây khó khăn với cô đủ đường, cô cũng biết, nữ chủ nhân Đường gia bây giờ với cô mà nói, có thể chỉ là một tia hy vọng xa vời, thế nhưng cô lại phải gật đầu với cha, rất thành khẩn nói: “Cha, cha yên tâm, nhất định con sẽ gả cho Đường Thời.”
Mặc kệ gả cho Đường Thời có bao nhiêu ủy khuất, có bao nhiêu khó khăn, cô cũng phải cắn răng nhịn xuống.
Cô không hy vọng đêm hôm khuya khoắc bởi vì khát nước, lúc xuống lầu uống nước, chứng kiến cha buồn suốt đêm không thể vào giấc ngủ.
Cô không hy vọng cha đến cái tuổi này, còn phải hạ giọng đi nhờ người khác cho vay.
Cô không hy vọng mẹ nhiều năm qua, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844177/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.