Phùng Y Y nhìn mặt của Cố Khuynh Thành có hơi đứng lại, cuối cùng trong lòng thoải mái một ít, giọng điệu trong miệng, cũng đều nhẹ nhàng rất nhiều: "Cố Khuynh Thành, ở Anh ba năm, mỗi lần cô nhớ tới anh Thời đã ngủ cùng cô mà không cần cô, có phải trong lòng của cô đặc biệt khó chịu hay không?"
Từ khi cô về nước đến bây giờ, vài ngày ngắn ngủn, không ngừng có từng người nhắc với cô, chuyện trước đây cô bị Đường Thời ngủ rồi vứt bỏ.
Mà Đường Thời cũng dùng giọng giễu cợt nói với cô: Cố Khuynh Thành, trước đây tôi ngủ với em, lại không muốn em, bây giờ em còn được ba mình đưa tới cửa, làm sao da mặt em lại dày vậy?
Tứ Nguyệt nói: Khuynh Khuynh, em biết đấy, em đối với anh ấy mà nói, đã là đồ anh ấy không cần, anh ấy cũng không muốn em, vì sao em còn quan tâm cảm nhận của anh ấy?
Hiện nay, Phùng Y Y cũng nói như vậy.
Đường Thời cô không dám chọc cũng không thể chọc, Tứ Nguyệt là vì tốt cho cô cô không thể trách.
Thế nhưng Phùng Y Y không giống vậy, cô ta chính là đang giễu cợt cô, nhìn cô chê cười, cho cô khuất nhục.
Ở trong từ điển của Cố Khuynh Thành, ở trên thế giới này, cô cần chịu được, nhân nhượng, đối tốt, chỉ có Đường Thời.
Lúc còn rất nhỏ, cô cũng biết, ngoại trừ Đường Thời, khi cô ở ngoài, bị những người khác khi dễ, cô tuyệt đối không cần chịu đựng!
Chỉ là cô so với Phùng Y Y thì cô ta tốt hơn nhiều, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844117/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.