Vừa dứt lời, xa xa truyền đến một tiếng rống phẫn nộ.
" Diệu Thủ Không Không, ngươi chết đi cho ta."
Diệu Thủ Không biến sắc, luống cuống nói: "Ngươi nói đúng, người kia thật sự giết tới rồi! Lão phu chuồn trước, tạm biệt!"
Nói xong liền vèo một tiếng, xông ra khỏi hoàng cung.
Sau một lát, một tráng hán lôi thôi như Diệu Thủ Không Không miêu tả xuất hiện trước mắt mọi người.
Vóc người của hắn cũng không cao lớn thế nhưng tứ chi vô cùng mạnh mẽ và khỏe mạnh, từng khối cơ bắp. nhô lên tựa như mãnh thú hồng hoang vậy.
Tay cầm một cái búa sắt lớn, mỗi lần đi một bước, mặt đất đều chấn động một lần, khiến người ta nhìn mà phát lạnh.
Hắn nhìn Diệu Thủ Không Không bỏ trốn, lớn tiếng quát: "Tên trộm! Cho dù ngươi chạy tới chân trời góc biển, ta cũng nhất định sẽ bắt ngươi về tế kiếm!"
Sau đó lại đuổi theo.
Nhưng đến chạng vạng tối, Diệu Thủ Không Không chưa có trở về, u Dã Tử mới trở về.
Hắn ta đi tới cửa hoàng cung, quát lớn: "Mở cửa! Lão phu u Dã Tử cầu kiến Hoàng Đế Đại Hại"
"Bệ hạ có lệnh, Tuyên u Dã Tử đi vào!"
Sau thời gian một chén trà nhỏ, u Dã Tử đã đi tới trước mặt Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm hỏi: "Ngươi tới bái phỏng trẫm có chuyện quan trọng gì?"
u Dã Tử vừa móc cứt mũi, vừa đĩnh đạc nói: "Không có đại sự gì, nghe nói tên trộm kia đã lăn lộn với ngươi, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3398066/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.