Ăn xong mấy cái bánh bao, Cửu hoàng tử cảm thấy thoải mái hơn nhiều, toàn thân có lực lượng, chưa từng cảm giác được bánh bao không có chút gia vị lại ngon như vậy, ngon hơn tất cả sơn hào hải vị mà hắn từng ăn, khiến hắn ăn rồi vẫn muốn ăn tiếp.
Ăn uống no đủ, nên làm chính sự rồi. Cửu hoàng tử hỏi: "Lão nhân gia, nơi này là đâu?"
Lão hán cười nói: "Còn cần phải hỏi sao, nơi này đương nhiên là Đại Hạ rồi!"
Cửu hoàng tử lại hỏi: "Nơi này cách kinh thành Đại Hạ còn xa không? Phải đi đâu?"
Lão già chỉ tay về phía trước: "Không xa lắm, còn khoảng năm mươi dặm nữa là tới!"
"Nếu như ngươi đi nhanh một chút, lúc trời tối hẳn là có thể tìm được! Ai da, lão phu thấy kỳ quá, ngươi đi tới đây rồi, còn không biết đường hay sao?"
Cửu hoàng tử cười khổ, chỉ vào cách đó không xa: "Lão nhân gia, không nói gạt ngươi, ta là từ bên kia con đường kia đi tới, thế nhưng con đường này quá tà môn, thế nhưng đi tiếp sẽ lạc đường!"
Lão già nghe vậy có chút ngơ ngác: "Ngươi từ đâu đi tới? Thế nhưng nơi đó căn bản không có đường!"
Cửu hoàng tử nghe vậy cả người lạnh lẽo: "Làm sao có thể không có? Ta đã đi nơi đó vài ngày, không tin ta dẫn ngươi đi xem một chút!"
Hai người đi trở về, nhưng cảnh tượng trước mắt lập tức khiến Cửu hoàng tử sợ ngây người!
Bởi vì nơi này mọc đầy cỏ dại, căn bản không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3398036/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.