"Bệ hạ, Đại Hạ quân kia hẳn là từ nơi đó tới! Nhân dịp chúng ta không chuẩn bị, tấn công đoạt thành, nhìn thật đáng giận!” Đại tướng quân nghiến răng nghiến lợi nói.
"Quả thật đáng ghét!"
Hoàng Đế Đại Viêm gật đầu nhẹ, nhưng con mắt lại nhiều thêm một tia sáng.
Hắn vẫn luôn có dã tâm bừng bừng, hy vọng có thể mở mang bờ cõi, tăng cường quốc lực của Đại Viêm.
Nhưng chung quanh không phải vương triều thì là đại quốc, thực lực hoàn toàn không kém gì hắn, đánh bừa chỉ có lưỡng bại câu thương.
Cho nên, ý nghĩ này vẫn luôn áp chế trong lòng.
Nhưng thông đạo xuất hiện hôm nay đã cung cấp cơ hội cho hẳn.
Đại Hạ có thể đánh qua, vì sao hắn không thể đánh qua?
Đại Hạ một nước vừa mới tấn cấp, so với Đại Viêm còn kém nhiều lắm.
Mình hoàn toàn có thể dẫn binh đánh tới, thực hiện dã tâm mở mang bờ cõi.
Hoàng Đế Đại Viêm càng nghĩ càng tâm động, càng nghĩ càng kích động, lớn tiếng nói: "Đại Hạ dám xâm chiếm lãnh thổ bên chúng ta, cướp đoạt tài nguyên bên chúng ta, hành vi có thể so với cường đạo! Đại tướng quân, hiện tại trầm lệnh cho ngươi lập tức suất lĩnh năm mươi vạn đại quân trấn áp binh mã Đại Hạ, đồng thời xuyên qua dãy núi, bắc phạt đại hạ, để hẳn biết kết cục đắc tội Đại Viêm ta..."
"Mạt tướng tuân mệnh!"
Đại tướng quân tiếp chỉ.
Sau đó xuống dưới điểm binh mã, suất lĩnh năm mươi vạn đại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3398013/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.