Bằng quốc tướng quân oán thầm trong lòng, ngươi đến từ Đại Nguyệt quốc cường đại, đương nhiên không Sợ.
Bọn họ là tiểu quốc nha, quốc lực yếu, không gánh nổi.
Lần trước đánh một trận với Đại Hạ, kết quả tổn thất hai mươi vạn binh mã, quốc lực tổn thất nhiều.
Nếu lại trêu chọc một lần nữa, chỉ sợ cách diệt quốc. không xa.
"Đã như vậy, Triệu tướng quân ngài tiếp tục động thủ, Bằng quốc chúng ta sẽ không tham dự!"
Bằng quốc tướng quân suất lĩnh binh mã của mình lui về phía sau.
Triệu tướng quân vô cùng không vui, khinh thường nói: "Hừ! Chuột nhắt nhát gan, khó thành nghiệp lớn!"
'Tướng quân Bằng quốc vừa thẹn vừa giận, nhưng lại không thể nổi giận, chỉ có thể cười theo.
"Nếu như Bằng quốc các ngươi không động thủ, lão phu tự mình đến cũng như nhau!"
Triệu tướng quân ngạo nghễ nói. “Triệu tướng quân, mạt tướng có chuyện muốn nói!"
"Hoàng tướng quân, ngươi có lời gì?"
Tướng quân An quốc lúng túng nói: "Triệu tướng quân, việc này An quốc ta cũng không tham dự, hy vọng ngươi hiểu rõ!"
Sau khi nói xong, cũng theo binh mã của mình lui về phía sau.
Triệu tướng quân của Đại Nguyệt quốc choáng váng! An quốc cũng lui lại?
Một người hai người đều sợ đến tránh gấp, Đại Hạ khủng bố như vậy sao?
Làm các ngươi sợ vỡ mật?
Sắc mặt Triệu tướng quân thập phần không vui, cả giận nói: "Tiểu quốc chính là tiểu quốc, ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có! Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3397952/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.