Lâm Bắc Phàm hết sức im lặng: "Làm sao mà ai làm Hoàng đế cũng đều gian xảo như thỏ, thích đào giấu đồ vật? Hoàng đế của Mạc Quốc như thế, Hoàng đế 'Thương quốc cũng như vậy! Tuy nhiên, bằng chút tiền ấy mà muốn trẫm xuất binh cứu Thương quốc, trực tiếp đối đầu với ba nước, không thể nào! Ngươi trở về nói cho bệ hạ của ngươi biết, chút tiền ấy chỉ có thể để trẫm ra tay. cứu hắn! Còn những thứ khác, bất lực!"
Sứ giả Thương Quốc trở về, nói việc này cho hoàng đế Thương Quốc.
"Trâm biết rõ, vị hôn quân này lòng tham không đáy, được voi đòi tiên!"
Hoàng đế Thương Quốc nghiến răng nghiến lợi.
Hắn đã bỏ ra sáu trăm vạn lượng, kết quả chỉ đổi được một cái mạng?
Đối với điều kiện này, hắn cực độ không hài lòng! Bởi vì đây là vốn liếng cuối cùng của hắn!
Nếu như không có tiền, còn mất nước, hắn sống thì còn sức làm gì?
Không bằng chết đi cho rồi!
Đúng lúc này, lại có tin tức có ba tòa thành bị thất thủ rơi vào trong tai hắn.
Ba nhánh đại quân, đã ép thẳng tới kinh thành.
Hoàng đế Thương Quốc phát hiện mình không chờ nổi, rốt cuộc hạ quyết tâm.
"Ngươi lập tức trở về nói với vị hôn quân kia, nói cho. hắn biết, không chỉ phải cứu trẫm mà còn phải cứu gia quyến của trãm, hơn nữa cam đoan đời này trẫm không cần lo cơm áo! Sau khi chuyện thành, sáu trăm vạn lượng sẽ là của hắn!"
"Không cần phiền toái như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3397947/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.