Mọi người lập tức rút đao, nam tử trung niên kia lơ đễnh cười nói: "Mặc dù ngu ngốc, nhưng thoạt nhìn rất là đẹp trai!"
Lâm Bắc Phàm lập tức kêu lên: "Mọi người chờ một chút, án binh bất động!"
"Vâng, bệ hạ!" Mọi người lập tức thu đao.
"Nhưng đẹp không thể làm cơm ăn, trong đầu có não mới được!"
Lâm Bắc Phàm lại nổi giận: "Lại dám châm chọc. trãm là thằng ngốc? Người đâu, bắt hắn xuống ngũ mã phanh thây, lăng trì xử tử!"
"Vâng, bệ hạ!"
Mọi người lại rút đao.
Nam tử trung niêt ngươi!"
"Thật ra, ta tới để đầu nhập vào. Lâm Bắc Phàm: "Mọi người lui ra phía sau, anh hùng mời ngồi!" "Vâng, bệ hạ!" Mọi người lại thu đao.
Đừng nói là nam tử trung niên kia, cho dù người xung quanh cũng bị mệnh lệnh phản chấn lặp đi lặp lại của Lâm Bắc Phàm làm cho ngốc trệt
Vô cùng cạn lời nhìn về phía Lâm Bắc Phàm, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Nam tử trung niên cười ha hả: "Thú vị thú vị! Đúng là thú vịt"
“Lão phu ta đi nam vào bắc, còn chưa từng gặp phải người nào thú vị như ngươi.”
Lâm Bắc Phàm vẫy vẫy tay: "Anh hùng, mời tới bên này ngồi!"
"Dễ nói dễ nói!"
Đối phương không chút e dè xuyên qua tường người, đi tới trước ghế đá của Lâm Bắc Phàm, thuận tay cầm bầu rượu trên bàn lên, trực tiếp uống lại còn kêu lên: "Rượu ngon! Đúng là rượu ngon!"
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Chỉ cần anh hùng thật lòng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3397926/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.