"Thánh Nhân nói: Dân là quý nhất, xã tắc thứ hai, cuối cùng mới đến vua! Thánh Nhân đều nói cho chúng †a biết, dân chúng là quan trọng nhất! Cho nên ý kiến của bách tính chính là ý kiến của Quân vương!"
"Cho nên, nếu học sinh vào triều làm quan, lúc nào. cũng khuyên nhủ bệ hạ, để bệ hạ lấy pháp lý làm thước đo, lấy ý kiến của dân chúng làm chuẩn mực, trợ giúp bệ hạ trở thành một Thánh Quân được thiên cổ truyền tụng!"
"Nói hay lắm!" Lâm Bắc Phàm vỗ tay kêu lên.
Người đọc sách mừng như điên, quả nhiên mình nói đúng, nhất định sẽ được bệ hạ trọng dụng!
Mùa xuân của ta sắp tới rồi, ha ha! Nhưng lúc này mặt Lâm Bắc Phàm biến sắc: "Kéo xuống, đánh 10 gậy lớn!"
Người đọc sách ngơ ngác: "Bệ hạ, chẳng lẽ học sinh nói sai sao?"
"Đương nhiên là sai rồi, hơn nữa còn sai thái quá!" Lâm Bắc Phàm tức tới mức thở phì phò nói: "Bởi vì có câu là ăn lộc vua gánh âu lo của vua, ngươi ăn của ta uống của ta, lại ngược lại đối phó với trẫm? Đây là đạo lý gì? Trẫm cần ngươi làm gì? Ngươi nói xem, ngươi có nên đánh không?”
Người đọc sách lại một lần nữa choáng váng.
Lại là như vậy?
Lúc này, thị vệ đại nội đã xông lên, nhấn người đọc sách vào trên đất, gậy lớn bốp bốp đánh xuống.
Người đọc sách đau đến nhe răng nhếch miệng, lớn tiếng bi thương: "Bệ hại! Bệ hạ! Học sinh mới vừa trả lời sai rồi, xin lại cho học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3397909/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.